Trong các phép của các bộ tộc Tây Bắc mà thầy thôi còn truyền lại thì có một phép của người Châu Thổ là “Bùa yêu làm bằng đồ dơ”; nay xin viết lại vài dòng mong giải thích được phần nào những thắc mắc của chư vị trong diễn đàn.
Bùa yêu làm bằng đồ dơ thời trước thì khác so với bây giờ đôi chút. Trước đây các thầy người dân tộc thiểu số là làm bùa yêu bằng Huyết Lình chứ không phải máu hành kinh của phụ nữ.
Huyết lình tức là máu của con khỉ khi sinh đẻ, tuyệt đối không phải máu hành kinh của con khỉ như lời dồn đại. Sau khi lấy được thứ này thì ngâm với mấy loại lá cây, thường thì là những lá cây ở chính nơi con khỉ sinh con, cơ bản nhất là cây chó đẻ - tức cây Diệp hạ châu, con khỉ hay nhai cây này để cầm máu. Sau khi gỡ rêu và tạp chất đi thì ngâm Huyết Lình vào trong một bình rượu tốt, đem chôn dưới đất trong 100 ngày mới sử dụng được. Cho đến bây giờ người ta vẫn còn tốn không ít giấy mực để ca ngợi công năng của thứ thuốc đại bổ này, đàn bà khó đẻ, đàn ông yếu sinh lý hợp dùng.
Rượu huyết lình pha với thần sa vẽ bùa trên là bối (nó gần như lá cọ), khi cần làm bùa yêu thì chỉ việc viết thêm tên tuổi của đối tượng rồi đốt lên cho vào ly chè đỗ đen, hay ly cà phê là đối tượng sẽ có cao hứng sinh hoạt tình dục, thời gian cực khoái sẽ kéo dài. Người đàn ông dân tọc thiểu số thường không đẹp, không thông minh, nên các cô người dân tộc khi nhìn thấy các chàng trai người xuôi thì muốn lấy về làm chồng, các giữ người thì chỉ có các làm cho người ta đắm chìm trong dục lạc, đạt được hết các khoái cảm khi quan hệ tình dục, chính vì thế nhiều người sau khi được giải bùa này thường nói là “ cảm giác lúc đó thật tuyệt vời, không thể quên được và luôn luôn thèm khát”.
Đến đời nhà Thanh của Trung Quốc thì các pháp sư Tây Tạng bắt đầu thâm nhập vào thâm cung và truyền cho bí quyết dùng máu hành kinh lần đầu của các bé gái để điều chế các vị thuốc phòng the cho các bậc đế vương và quan lại. Ở giai đoạn này lại xảy ra một cuộc chiến không phân thắng bại giữa các cung phi. Ai cũng muốn được các các ông hoàng sủng ái, thế là họ phải cho người về đất An Nam mua lấy những bầu rượu Huyết Lình để sử dụng khi tiếp đón các ông hoàng; phần các ông hoàng thì đã có các pháp sư Tây Tạng cho nhiều bí kíp phòng the nữa nên vấn đề ân ái được sôi nổi hơn các triều khác.
Trong các loại dược liệu để bào chế thuốc thì có một vị tên là Hải Mã trắng chỉ có trên đảo Trảo Oa (tức đảo Java) cùa nước Chà Và (nước In-đô-nê-si-a). Khi các thương lái đến đây mua Hải Mã trắng thì Huyết Lình và thuốc đặc hiệu trên cũng được đưa tới. Do vùng biển Dương Đông (đảo Phú Quốc) của Việt Nam cũng có thứ Hải Mã này nên mấy thức kia cũng theo vào miền nam Việt Nam theo con đường này.
Sau đoàn của ông Mạc Cửu vào Việt Nam thì tình hình buôn bán giữa ta và Trung Quốc đã trở nên hưng thịnh, xuất hiện nhiều sòng bài và các nhà thổ, gái nhà thổ khi ế khách mà không có tiền mua Huyết Lình nên đã lấy luôn máu kinh nguyệt của mình để làm bùa để cho đông khách, trong số đó có những người dùng thức này mà kiếm được tấm chồng như ý.
Thông thường thì các cô dung kinh nguyệt bôi lên giấy bản rồi đốt đi và cho vào ly nước cho uống, số còn lại thì dùng sái thuốc phiện trộn thêm vào khi khách hút sách.
Biện pháp giải bùa yêu làm bằng thứ này không đơn giản, trước tiên phải tách hai người ra khỏi nhau, sau đó cho uống một loại bùa làm bằng mật con rắn Mai Hoa Xà, và uống thuốc xổ, cũng có thể nấu nước lá cây ngải tổ cho uống.
Gia chủ phải cúng thí lên chùa và tụng kinh Sám hối cho người bị mắc bùa để giải nghiệp chướng cho anh ta.
Xin có đôi điều về Bùa dơ.